Post by cuong on Sept 3, 2014 17:58:06 GMT
Cộng là chung
Sản là tài sản, của cải
Cộng sản là của cải làm ra được từ mọi cá nhân đều được coi như của chung chia đều cho mọi người cùng hưởng.
Thế giới đại đồng là các quốc gia trên thế không còn biên giới, không còn giai cấp và không còn kẻ thống trị.
Khái niệm cộng sản và thế giới đại đồng của Karl Marx là một thế giới không có ai giàu hơn ai và ai ai cũng đều có quyền bình đẳng không ai có quyền hơn ai. Có biết bao nhiêu người có trình độ tiến sĩ, bác học,... đã bỏ công, bỏ thời gian ra để nghiên cứu về chủ thuyết cộng sản và thế giới đại đồng của Karl Marx, cái chủ thuyết mà đã từng và đang được áp dụng tại nhiều nước thuộc khối Đông Âu, Liên Sô, Cuba và nhiều nước Á Châu. Thế nhưng không mấy ai hiểu được là tại sao các quốc gia áp dụng chủ nghĩa cộng sản và thế giới đại đồng của Karl Marx không thể đi đến thành công.
Chúng ta không là tiến sĩ, là bác học nhưng chúng ta thử đi tìm ngọn nguồn coi tại sao không thể có chủ nghĩa cộng sản và thế giới đại đồng mà chỉ có thể có một thế giới vô sản và một bọn thống trị cha chúa có quyền sinh sát như thượng đế.
Khi xét vấn đề bao giờ người ta cũng tìm về cái gốc, cái nền tảng. Nền tảng có vững thì cái nhà xây lên mới vững. Nền tảng mà lung lay tất cái nhà sẽ sụp đổ. Lý thuyết cộng sản và thế giới đại đồng, mọi của cải làm ra được góp chung chia đều và không còn ai bóc lột ai nghe qua thật lý tưởng, nhưng ở đời tâm lý con người ta bao giờ cũng tham lam, muốn hưởng nhàn nhưng lại muốn được coi trọng hơn kẻ khác (nói chung là cái tôi). Tâm lý thụ hưởng nhưng lại tham lam thì không có người nào lại dại dột nai lưng ra làm quần quật từ sáng đến tối để cho người khác ngồi không hưởng. Nếu được hưởng thì chính mình phải là người ngồi không hưởng chứ không phải là người làm quần quật đem chia cho người khác hưởng. Thế nên trong một tập thể của cải được chia đều thì ai cũng muốn hưởng mà không muốn làm, công việc chung cứ người này đùn lại cho người kia. Không có cái chuyện "lao động là vinh quang" trong khi kẻ hô hào khẩu hiệu lại chỉ tay năm ngón sai kẻ khác làm cho kẻ khác hưởng vinh quang của lao động... Trong một cộng đồng, ai cũng muốn tỏ mình hơn người khác, ai cũng muốn mình quan trọng hơn người khác thì ai cũng muốn đặt mình ở trên kẻ khác mà nếu như trong cộng đồng không có lãnh đạo điều khiển thì cộng đồng sẽ trở thành một thế giới hỗn loạn chứ không thể có một thế giới đại đồng.
Muốn áp dụng chế độ cộng sản buộc người cai trị phải sắt máu dùng công an làm công cụ để kiểm soát tư tưởng, trấn áp những kẻ bất tuân. Dùng công cụ công an thì kẻ cầm quyền không những sẽ không đi đến một thế giới đại đồng mà còn tạo thêm vi cánh để kẻ thống trị tha hồ có quyền sinh sát như một bạo chúa độc tài còn hơn tất cả các chế độ độc tài khác.
Lý thuyết cộng sản và thế giới đại đồng của Karl Marx vẽ ra hoa lá cành với một viễn ảnh tươi sáng của một thiên đàng hạ giới ở nơi đó không còn ai bóc lột ai, không còn ai thống trị ai đã sụp đổ ngay từ nền tảng nên cho dù có không ít tiến sĩ, bác học,... đã khổ công nghiên cứu, bổ khuyết xây dựng cho cái lý thuyết ấy thì các quốc gia áp dụng chủ thuyết cộng sản cũng không thể nào thành công bởi ngay bước đầu không ai lại ngu xuẩn làm công không cho đứa khác ngồi không hưởng, trừ phi Karl Marx và cái đám thống trị gieo dắt chủ nghĩa cộng sản nai lưng ra làm cho nhân dân ngồi không hưởng thì nhân dân sẽ cổ vũ tôn vinh họ là cha già vĩ đại của dân tộc và họ sẽ cùng nhau đoàn kết nắm tay lãnh đạo tiến lên Xã Hội Chủ Nghĩa Cộng Sản và Thế Giới Đại Đồng.
Karl Marx được biết như là nhà tư tưởng, kinh tế chính trị nhưng xem ra Karl Marx thuộc loại dân ăn trắng mặc trơn không hiểu đời, căn bản trường đời không có nên mới đẻ ra cái chủ thuyết không tưởng mà một người bình dân thất học nghe qua cũng biết cái chủ thuyết cộng sản và thế giới đại đồng là cái chủ thuyết bá láp không thể nào áp dụng được.